Buốt

Đông này họ đã có nhau,
Riêng ta có mảnh tim sầu lạnh căm…
Con đường oải bước xa xăm,
Chân run, gối mỏi, đăm đăm một niềm…

Đông này lệ chảy vào tim,
Ép dòng máu đỏ nhấn chìm khóe mi…

Chân trời tiễn bước người đi,
Hoàng hôn tím lặng, khóc gì, cho ai?
Chân thôi vội bước ngắn dài,
Bơ vơ đá cũ một bài rêu hoang.

Đông này tình cũ xé toang,
Ta mang một nỗi bàng hoàng về đâu?
Não nề sóng vỗ thêm sầu,
Nhớ không người… cánh hải âu hôm nào?