Tôi Sợ

Tôi sợ lắm những khoảng trời không nắng,
Và cũng sợ khi vắng tiếng mưa rơi,
Sợ giữa đời lạnh lẽo nỗi chơi vơi,
Sợ một ngày người xa rời tôi mãi…

Tôi sợ lắm những nỗi buồn khắc khoải,
Sợ khúc tự tình hoang hoải đã đi qua,
Sợ cơn mộng những tưởng chẳng chia xa,
Trong bơ vơ, mơ thêm lần dang dở…

Và sợ lắm những dại khờ bỡ ngỡ,
Sợ biển tình chết lỡ cánh hải âu,
Sợ đá này mòn mỏi ngóng trong lâu,
Cho rêu xanh phủ mộ tình hai đứa…

Tôi lại sợ những kỷ niệm chất chứa,
Sợ lời thề, chữ hứa sẽ chóng phai,
Con đường mòn còn ngóng dấu chân ai?
Đêm bơ vơ, chốn xưa ai có nhớ?

Tôi ngậm ngùi một chuyến tàu đã lỡ,
Sợ do mình buông vỡ mối tình say,
Hồn rã rượi, mệt mỏi, nỡ buông tay?
Viết lên đây một nỗi sầu thăm thẳm…