Đêm nay trăng ngủ nơi đâu,
Để người lẻ bóng chuốc sầu về đây?
Thẫn thờ gọi áng mây bay,
Hỏi rằng: “Tình, rượu, ta say men nào?”
Lá rơi khẽ tiếng bên rào,
Đối gương lẻ bóng, tình nào đã mang?
Thuyền nào đã vội sang ngang,
Đã quên một ánh trăng vàng bơ vơ…
Gió nào dệt những đêm mơ,
Đàn nào đã vội ngẩn ngơ cung sầu,
Mộng nào rẽ lối mưa ngâu,
Dở dang hơi ấm trao nhau vẫn còn,
Tình xơ xác, đã có tròn?
Nhạt nhòa bóng tối ai còn nhớ ta…
Lửa nào hấp hối ngày qua,
Hong khô được những xót xa bây giờ?…